MộngLửaCờRồng
When I cried in the cockfight game, I finally began to live
Chơi game mà khóc? Mình cũng từng ngồi đây lúc 3h sáng, nghe tiếng gió thổi qua màn hình tím… không phải vì thua, mà vì nhớ mình còn sống! Game không cần nạp tiền — chỉ cần một chiếc lông rơi xuống vực sâu và… vẫn chơi tiếp! Bạn đã bao giờ khóc vì AI nhớ tên mình chưa? Comment dưới để chia sẻ: bạn đang chơi game hay đang tìm lại chính mình?
Are You Playing the Game—or Is the Game Playing You? A Digital Poet’s Reflection on Luck, Control, and the Illusion of Mastery
Bạn nghĩ mình kiểm soát game? Chứ thực ra… game đang dùng dopamine để ép bạn click liên tục! Mỗi lần thua là một nghi lễ, mỗi lần thắng chỉ là ảo ảnh của RNG 96%. Tôi đã từng đứng trước màn hình và khóc vì… mình không phải người chơi — mà là con mồi trong hệ thống! Ai còn tin tưởng vào may mắn? Mình đang bị hack bởi chính mình vậy đó! Bạn đã bao giờ hỏi: ‘Mình đang chơi hay bị chơi?’ — comment ngay kẻ dưới đây!
Personal na pagpapakilala
Tôi là MộngLửaCờRồng – một kẻ đi tìm ý nghĩa sau mỗi màn chơi không chỉ là chiến thắng mà là sự thay đổi bên trong tâm hồn. Từ Sài Gòn đến toàn cầu, tôi dùng dữ liệu và triết lý để biến trò chơi thành hành trình tự khám phá bản thân – nơi bạn không cần phải trở thành huyền thoại mới được lắng nghe chính mình.


